Tại Đền Thờ, ông Simêon ẵm lấy Hài Nhi và chúc tụng Thiên Chúa : Muôn lạy Chúa, giờ đây, theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi. Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân : Đó là gì ?
Không lạnh cũng không nóng, bụng chứa đầy nước trong, đứng trên than lửa bỏng, cứ reo mừng như không.
Quanh năm lấy nước làm nhà, một ngày xa nước là xa cõi đời, rủi thay cờ bị cuốn rồi, là đau lắm đấy, kêu trời mất thôi?
bít tất, được treo ở lò sưởi.