Là sông chẳng giọt nước nào, lại còn vắt vẻo trên cao lạ kì., ban ngày tránh nắng sông đi, lúc sống hiện rõ là khi đêm về.
Chẳng phải khói, bạn với sương, mảnh mai, trong suốt nhẹ vương lá cành, không gian ai khéo giăng mành, âm thầm gọi vạn chồi xanh nảy mầm.
Ở đâu có lắm mỏ than? ở đâu đồng lúa bạt ngàn mênh mông, ở đâu có cảng Nhà Rồng? ở đâu sương phủ rừng thông sớm chiều, ở đâu quê Bác kính yêu? ở đâu gang thép rất nhiều?
Đố ai đánh Tống bình Chiêm, na ngày phá vỡ Khâm - Liêm hai thành , Ung Châu đổ nát tan tành, mở đầu Bắc phạt uy danh vang lừng?
Mẹ thì sống ở trên bờ, con sinh ra lại sống nhờ dưới ao., có đuôi bơi lội lao xao, mất đuôi tức khắc nhảy nhao lên bờ.