Nắng ban mai ấm áp của buổi sáng sớm chủ nhật đang len qua khung cửa sổ, ông mặt trời ló dạng sau một đêm ngủ dài.
Sau khi ăn sáng xong, tôi bất chợt nảy ra ý tưởng: "Hay là mình cùng các bạn đi nhặt rác khắp khu phố nhỉ?". Thế là không suy nghĩ gì thêm, tôi chạy sang nhà bạn.
Thy, cô bạn thân sống cùng khu phố với tôi ngạc nhiên hỏi:
- Nè, có chuyện gì không mà bạn tìm mình:
Tôi cười, nhẹ nhàng:
- Không có gì. Tụi mình cùng dọn rác ở khu phố đi Thy.
- Ồ, ý tưởng hay đó.
Thy cũng hào hứng. Vậy mà tôi lo bạn sẽ không đồng ý chứ. Vì hôm nay là chủ nhật, mọi người trong gia đình muốn quây quần bên nhau thôi.
Tôi và Thy bắt đầu đi rủ các bạn khác cùng tham gia kế hoạch dọn dẹp khu phố. Chúng tôi chia làm các nhóm nhỏ, rồi đẹp khẩu trang và mỗi bạn cầm một bao đựng rác. Từng nhóm nhỏ sẽ đi các con đường quanh khắp khu phố gắp rác bỏ vào bao. Tôi với Thy là một nhóm, chúng tôi gom nhặt bao ni lông, chai nhựa bị ném vào các bụi cỏ ven đường.
Thy làu nhàu, vẻ bực bội. Nhỏ trách sao mọi người lại vứt rác bữa bãi thế, thật vô ý thức... Tôi cười với nhỏ rồi cả hai tiếp tục công việc cho đến khi hoàn thành một quãng hẻm khá dài. Tôi quay người nhìn lại và thấy con đường sạch sẽ, thân thương làm sao. Một niềm vui nho nhỏ nhen lên trong lòng dù những giọt mổ hôi trên mặt vẫn đang tuôn ra.
Bất chợt có cô bé nhỏ bước ra hẻm và quăng chai nước ngọt vào góc bụi cỏ. Thấy thế, tôi liền nhắc:
- Em ơi, em phải bỏ rác vào đúng nơi quy định nhé!
Cô bé tỏ ra mắc cỡ lắm.
Em xin lỗi rồi liền chạy lại nhặc chai nước ngọt và bỏ vào thùng rác gần đó.
- A ha, bọn tớ cũng xong rồi nè!
Hai nhóm bạn khác chạy đến chỗ tôi với Thy đang đứng. Ai cũng thấm mồ hôi trên mặt, trên lưng nhưng đều vui hớn hở. Cả nhóm chúng tôi cùng nhau ngắm nghía lại dãy phố vừa được dọn dẹp sạch sẽ, ai nấy đều rất mệt nhưng vui, gương mặt ánh lên nụ cười rạng rỡ.
Tôi nghĩ rằng nếu mọi người không xả rác bừa bãi nữa sẽ giúp cho thành phố càng thêm sạch sẽ hơn. Chúng ta phải chung tay bảo vệ môi trường vì thành phố xanh sạch đẹp không bị ô nhiễm bởi rác thải gây ra.