Đêm nay đứng trước hiên nhà
Nhìn ra đường lớn lòng đà nhớ mong
Đường làng giờ đã niêm phong
Nhà nhà đóng cửa, ngăn sông cấm thuyền.
Vì con Covid làm phiền
Nhân dân mọi miền sốt ruột, lo âu.
Bố đi chống dịch đợt đầu
Vì dân phục vụ, bao lâu chẳng về.
Hôm nay mẹ lại cũng đi
Tuyến đầu dập dịch ngại gì khó khăn.
Đêm sương chỉ một tấm chăn,
Bố ơi có lạnh khi nằm ngoài hiên?
Mẹ ơi suốt mấy ngày liền,
Truy vết, xét nghiệm từng phiên mệt nhoài?
Đêm không ngủ, thức sớm mai
Gió mưa, nắng gắt chẳng phai sờn lòng.
Đã đi là quyết làm xong,
Dập con Covid cho lòng dân yên.
Bố ơi giữ thế trung kiên
Của người chiến sĩ chẳng phiền gian nguy.
Mẹ ơi đừng có lo chi
Việc nhà, việc cửa lo gì có con!
Bố mẹ hãy cứ làm tròn,
Để con vi- rút héo hon, chết dần.
Cho con gửi khắp xa gần,
Tới người bác sĩ vì dân quên mình,
Tới người chiến sĩ áo xanh,
Tới người chống dịch chút tình, chút mong.
Toàn dân ta hãy đồng lòng
Thì con Covid đừng hòng lây lan.
Khi nào chiến thắng vẻ vang,
Người đi chống dịch hiên ngang trở về.
Bố con ta sẽ ra đê,
Thả diều, câu cá, chiều hè dạo chơi.
Mẹ con sẽ ngó lên trời,
Trông sao sáng ngời nuôi những ước mơ.
Mong sao cho từng phút, từng giờ,
Từng đêm, từng sáng, từng trưa, từng người,
Quyết tâm kiến tạo cuộc đời,
Gia đình hạnh phúc rạng ngời tương lai.