Sở dĩ, chúng ta có thể nói được là do chúng ta có cơ quan phát âm gọi là thanh đới (dây thanh). Thanh đới nằm ở giữa cổ họng, là hai màng
mỏng có tính đàn hồi mạnh, kề ngay trên xương mềm giáp trạng và xương mềm chước trạng thuộc phần họng.
Độ dày mỏng, dài ngắn và co giãn của thanh đới quyết định độ cao thâp của thanh điệu. Thông thường, tiếng nói của nam giới thâp trầm và mộc mạc là do thanh đới hơi dày và nặng, độ rung chậm; tiếng nói của nữ giới sắc nhọn, lảnh lót là do thanh đới mỏng và nhẹ, dễ rung động.
Tuy nhiên, chúng ta nếu chỉ phát ra âm thanh không thôi thì cũng vô dụng, vẫn cần phải dùng khoang miệng và mũi giúp chúng ta phát âm. Vị trí của môi, răng và lưỡi đều rất quan trọng, vị trí chuẩn xác mới có thể phát ra tiếng nói chuẩn xác.
Nếu thanh đới gặp trục trặc, đánh mất tính đàn hồi thì viêc phát âm sẽ bị khó khăn, người ta sẽ không thể nói một cách chuẩn xác được.
Chúng ta phải chú ý giữ gìn thanh đới, không nên kêu hét quá to, cũng không nên ăn những thức ăn kích thích quá mạnh, bằng không r có thể bị khàn giọng hay mât tiếng.ất